Tập 22 - Đế Vương Công Lược










Văn Án Truyện
Xuất thân từ hoàng tộc, Sở Uyên mỗi việc làm đều như đi một nước cờ - có thể nhìn như không có gì, nhưng có ảnh hưởng đến cả đại cục.
Đăng cơ năm mười tám tuổi thì chưa tới nửa năm sau Vân Nam đã nổi loạn, mặc dù các lão thần đương triều mỗi người một tâm tư khác nhau nhưng đều muốn xem tân hoàng đế sẽ xử lý cục diện như thế nào. Cũng thật khó lường, tân đế ở vương thành còn chưa kịp tạo ra động tĩnh thì ngàn dặm ngoài kia, Tây Nam Vương Đoạn Bạch Nguyệt đã sớm tự xuất binh dẹp loạn, thế như chẻ tre, không quá nửa năm đã bình định giặc cỏ.
Nội cung lác đác ánh trăng, Sở Uyên tự tay đóng con dấu, hạ lệnh đưa mật hàm khẩn cấp tám trăm dặm tới Vân Nam – Lần này lại muốn trẫm dùng cái gì trao đổi?
Nét chữ cứng rắn thấm qua cả mặt sau giấy tuyên thành, hầu như có thể nhìn ra được lúc viết mấy chữ này, vị đế vương trẻ tuổi đã phẫn nộ ra sao.
Đoạn Bạch Nguyệt thong thả mở giấy ra, đoan đoan chính chính trả lời một chữ.
Ngươi.
Danh sách chương
Văn Án Truyện
Xuất thân từ hoàng tộc, Sở Uyên mỗi việc làm đều như đi một nước cờ - có thể nhìn như không có gì, nhưng có ảnh hưởng đến cả đại cục.
Đăng cơ năm mười tám tuổi thì chưa tới nửa năm sau Vân Nam đã nổi loạn, mặc dù các lão thần đương triều mỗi người một tâm tư khác nhau nhưng đều muốn xem tân hoàng đế sẽ xử lý cục diện như thế nào. Cũng thật khó lường, tân đế ở vương thành còn chưa kịp tạo ra động tĩnh thì ngàn dặm ngoài kia, Tây Nam Vương Đoạn Bạch Nguyệt đã sớm tự xuất binh dẹp loạn, thế như chẻ tre, không quá nửa năm đã bình định giặc cỏ.
Nội cung lác đác ánh trăng, Sở Uyên tự tay đóng con dấu, hạ lệnh đưa mật hàm khẩn cấp tám trăm dặm tới Vân Nam – Lần này lại muốn trẫm dùng cái gì trao đổi?
Nét chữ cứng rắn thấm qua cả mặt sau giấy tuyên thành, hầu như có thể nhìn ra được lúc viết mấy chữ này, vị đế vương trẻ tuổi đã phẫn nộ ra sao.
Đoạn Bạch Nguyệt thong thả mở giấy ra, đoan đoan chính chính trả lời một chữ.
Ngươi.
Nằm ở trên giường Mộ Thần lại yên tĩnh mà suy nghĩ mọi việc lại nghiêm túc tự hỏi, hắn tự hỏi chính bản thần mình liệu khi hắn xuyên tới một vị sẽ vì Bạch Liên Hoa từ hôn, sẽ vì Bạch Liên Hoa vung tiền như rác, sẽ vì Bạch Liên Hoa mà cùng nam chủ đánh nhau, cuối cùng lại hại chết phụ thân, kết quả hắn cũng sẽ bị chết oan chết uổng, hắn nên làm cái gì bây giờ?!!!
Lạc Trần, chết đột ngột xuyên qua cổ đại, mừng đến một cái xung hỉ đại hán, thân cao tám thước, cường tráng như ngưu cái loại này.
Lạc Trần nhìn xem tự mình tay nhỏ chân nhỏ, anh anh anh.
Nam tức phụ nhi, một mét chín, cơ bắp cù kết, tiểu tướng công, hơi sợ.
Giản Lục xui xẻo xuyên đến thế giới tiểu thuyết NP MarySue đáng sợ, mà hắn lại trở thành một trong những nhân vật phản diện đáng chết trong tiểu thuyết này.
Do trên núi có thổ phỉ chuyên ăn cướp không chỉ của dân lành, mà còn có của bọn quan phủ. Mấy đời quan phủ đến đây nhận chức được mấy ngày lại từ chức đi nơi khác, khiến dân trong thành nghèo đói khổ sở. Ôn Liễu Niên là tân Tri phủ đại nhân, mới nhận chức tại thành Thương Mang. Bách tính khua chiêng gõ trống, cứ tưởng rằng vị quan này cùng vị lúc trước như nhau đều là tráng hán ngũ đại tam thô rắn chắc, ai ngờ rằng từ trong xe ngựa đi ra lại là một con mọt sách gầy gò ốm yếu. Ôn đại nhân nhìn chung quanh, cau mày cảm khái, “Quả nhiên rất nghèo.” Bách tính nghe vậy cũng tan nát cõi lòng, chúng ta cũng không muốn, nhưng mà trên núi ngoài thành có thổ phỉ a. . .
Chu Trạch trong một chuyến làm nhiệm vụ gặp bất trắc, rơi xuống núi sau đó phát hiện mình tỉnh lại ở một thế giới xa lạ, nơi này có nam có nữ còn có cả ca nhi.
Từ thời Đại Tấn dời đô, dân gian vẫn lưu truyền câu nói "Vương và Mã, chung thiên hạ". Đất nước bấy giờ vốn của dòng họ Tư Mã nhưng Vương thị quyền lực đã ăn sâu bám rễ. Chính vì lòng tham càng dưỡng càng lớn, quyền lực đủ mạnh, Vương gia cuối cùng thật sự làm phản. Hoàng tử Tư Mã Vanh vốn bị kẻ gian hãm hại, thân thể suy nhược hơn hai mươi năm, thế mà cũng không tránh được con đường chết, bị cha ruột mình kéo ra làm lá chắn trong cuộc phản loạn, hắn ôm nỗi oán hận đó tắt thở.
“Tiêu….Đừng quên ta và ngươi là huynh đệ.” Lộ ra một chút bất đắc dĩ, hắn che đậy y bào xộc xệch, nam nhân trước mặt có một đôi mắt khát máu lạnh như băng, ghé vào lỗ tai hắn lưu lại một câu nhẹ nhàng nhưng vô cùng nguy hiểm, “Đúng vậy, chúng ta là huynh đệ, là thủ túc, hoặc có lẽ là một nửa địch nhân, ngoại trừ như vậy ra, ngươi có can đảm còn thứ khác hay không?”
Tần Miễn không bao giờ ngờ rằng có một ngày mình mở mắt kinh hoàng phát hiện ra lại thấy xung quanh khác lạ vô cùng chỉ là căn nhà tranh rát nát. Bởi vì trước đó hắn còn đang ở trong biệt thự nhà mình.
Tả Thiệu Khanh được ông trời thương xót cho cơ hội sống lại một lần nữa, hắn đẫ cả đời nghẹn khuất vì vậy đã lập chí có thù báo thù có oán báo oán.
Hào môn con gái duy nhất mụ mụ gặp gỡ bần gia xuất thân ba ba, có nàng cái này ngậm muỗng vàng sinh ra tiếu vân y;
Đáng tiếc vận mệnh trêu người, mười ba tuổi yêu thương chính mình ông ngoại qua đời, ba mẹ cảm thấy sinh mệnh vô thường, từ đây hai người chu du thế giới;
Tô Nguyệt mang theo tinh thần lực không gian xuyên qua, vừa vặn đụng tới xét nhà lưu đày.
Tô Nguyệt không nói hai lời vén tay áo thu bảo bối.
Mạt thế đại lão khâu tiểu ngư, xuyên thành chạy nạn trên đường tiểu nông nữ!
Đói khổ lạnh lẽo? Thiếu y thiếu lương?
Không tồn tại!
Nàng quay đầu liền đem trói định thần y hệ thống bồi dưỡng thành vật tư hệ thống, từ đây tay trái không gian, tay phải dị năng, tọa ủng chục tỷ vật tư!
Tần Ngạn một đường vượt mọi chông gai, hảo không dung tu luyện tới rồi chân tiên cảnh giới, mắt thấy liền có thể thăng cấp Tiên Tôn, lại bị chính mình bạn lữ cùng chính mình hảo huynh đệ liên khởi tay tới hại thân tử đạo tiêu.
Tiêu Lăng Hàn là một người đặc công, chỉ là hắn hảo hảo người ở trong nhà ngồi, họa từ bầu trời tới, một cái màu tím tia chớp đem hắn phích tới rồi dị thế giới.
Hắn xuyên đến một cái trùng tên trùng họ phế tài trên người, đương hắn được đến xứng đôi tu luyện công pháp sau từ đây phế tài biến thiên tài.