Tập 8 - Chung Cư Của Các Ảnh Đế










Văn Án Truyện
Truyện xây dựng hình tượng nhân vật từ lúc còn học chung trường học viện điện ảnh với nhau. Rồi sau này khi ra trường lại cùng theo vào giới thế giải trí. Cuộc sống ở chung gà bay chó sủa nhưng cũng rất cẩu huyết của một đám ảnh đế, thiên vương, đạo diễn, biên kịch tương lai.
Danh sách chương
Văn Án Truyện
Truyện xây dựng hình tượng nhân vật từ lúc còn học chung trường học viện điện ảnh với nhau. Rồi sau này khi ra trường lại cùng theo vào giới thế giải trí. Cuộc sống ở chung gà bay chó sủa nhưng cũng rất cẩu huyết của một đám ảnh đế, thiên vương, đạo diễn, biên kịch tương lai.
Thế kỉ 21, mọi thứ phát triển, xã hội tiên tiến, văn minh, hiện đại
Vương Tiết Trạm, bộ đội đặc chủng số hiệu “báo đen”, xuyên qua biến thành con trưởng của Nhị gia phủ Định Viễn hầu, hắn vốn ỷ lại phía trên đã có đường huynh là thế tử gánh vác gia tộc nên từ nhỏ không việc trộm gà phá chó nào mà hắn không làm. Còn chưa đủ mười ba tuổi đã dám nửa đêm rời khỏi nhà, chỉ vứt lại một phong thư bảo rằng muốn tự mình đi “du lịch”.
Hai mươi hai tuổi, Thẩm Thiên Lăng giành được giải thưởng Ảnh đế đầu tiên trong đời.
Khi Sở Khâm cũng tìm ra được người yêu bị mất trí nhớ của mình mà lúc đó người nhà đang an bài cho ở cùng với vợ chưa cưới giả ở cùng với anh. Vợ chưa cưới giả: Thật sự người anh yêu nhất chính là em.... Chung Nghi Bân:...Nói láo, rõ ràng là tôi yêu Sở Khâm. Vợ chưa cưới giả: Không phải anh bị mất trí nhớ sao? Chung Nghi Bân: Mẹ nó chứ đầu óc có vấn đề! Ông vẫn còn nhớ Sở Khâm đó! Sở Khâm:... Anh quên mất cả thế giới, chỉ nhớ mỗi mình em... Không quên Sở Khâm, được đến hạnh phúc. Nguyên văn: Bất vong Sở Khâm, phương đắc thủy chung biến tấu từ câu Bất vong sơ tâm, phương đắc thủy chung. Ý chỉ nếu như chúng ta có thể giữ vững tín niệm từ đầu đến cuối, cuối cùng sẽ đạt được thành công.
Cố Dương sau tình một đêm thì bụng liền ngày càng to lên sau chín tháng lại xuất hiện một đứa trẻ.
Bạch Thời là tác giả chuyên viết tiểu thuyết mạng, ngoại trừ đôi lúc ác miệng một chút và đôi khi thích thổ tào thì không còn thiếu sót gì. Vào một ngày, một đám tác giả muốn hợp tác viết truyện, vì vậy Bạch Thời tiện thể đưa ra rất nhiều đề nghị rất độc mồm.
Sống lại? Tiêu Tử Lăng đối mặt những ngày gian khổ nhất khi sắp đến mạt thế, ở mạt thế cũng không dễ sống a! Vì tương lai có sinh hoạt tốt, phải ôm một cái đùi bự trước mới được. Mục tiêu của Tiêu Tử Lăng là nhìn chăm chú vào vương trong vương ở hậu kỳ mạt thế – Sở Chích Thiên, cố gắng làm một đàn em tin cậy đắc lực của anh ta, kỳ vọng lưng tựa đại thụ để hóng mát~ Thế nhưng, hoàn thành mục tiêu nhỏ nhoi này vì sao khó như vậy? Anh trai này, anh là người mang theo thiết bị trò chơi gian lận, vốn nên hô gió gọi mưa, đi theo tôi cướp vị trí đàn em để làm chi? Chị gái kia, chị xuyên qua đây muốn tán đại ca nhà tôi? Cũng được đi, nhưng đừng xem tôi là cái đinh trong mắt a, tính hướng của bản nhân rất bình thường. Em trai mặt lạnh, đừng luôn dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn anh, trên lịch sử không có anh đây rất bình thường, anh là trọng sinh đó. Em gái giả nai, em lăn lộn từ đâu thế hả? Vì sao rành chuyện tương lai còn hơn cả anh đây? …… Mợ nó, đây rốt cuộc là cái thế giới gì vậy? Tiêu Tử Lăng đung đưa trong gió, thế giới này đầy rẫy lỗ thủng không chỗ nào không có trọng sinh xuyên qua mang theo các loại thiết bị gian lận, mà ngay cả làm đàn em cũng phải cạnh tranh lên đài, Tiêu Tử Lăng thiệt tình cảm thấy ‘áp nực rứt nớn’ a! Xem ra phải ôm cái đùi to cho chắc vào, Tiêu Tử Lăng lĩnh ngộ.
Một câu chuyện hài hước khi hắn bị vô tình xuyên đến cổ đại vào một chàng trai tên Thẩm Thiên Lăng. Chưa dừng lại ở đó, cuộc sống ở đây khiến hắn hoàn toàn đau đầu khi ngày nào cũng bị dân chúng làm phiền, đồn đãi về hắn biết cầu mưa rồi nói hắn nôn khan do mang thai, dặn hắn giữ gìn sức khỏe, khiến hắn dở khóc dở cười, liệu hắn có thích ứng được với cuộc sống này hay không.
Thiên Song, nơi phàm là người sống có miệng có thể nói đều không ra được. Tuy nhiên kẻ đứng đầu nơi này lại muốn thoát ly, trở lại “làm người”.
Hào môn con gái duy nhất mụ mụ gặp gỡ bần gia xuất thân ba ba, có nàng cái này ngậm muỗng vàng sinh ra tiếu vân y;
Đáng tiếc vận mệnh trêu người, mười ba tuổi yêu thương chính mình ông ngoại qua đời, ba mẹ cảm thấy sinh mệnh vô thường, từ đây hai người chu du thế giới;
Tô Nguyệt mang theo tinh thần lực không gian xuyên qua, vừa vặn đụng tới xét nhà lưu đày.
Tô Nguyệt không nói hai lời vén tay áo thu bảo bối.
Mạt thế đại lão khâu tiểu ngư, xuyên thành chạy nạn trên đường tiểu nông nữ!
Đói khổ lạnh lẽo? Thiếu y thiếu lương?
Không tồn tại!
Nàng quay đầu liền đem trói định thần y hệ thống bồi dưỡng thành vật tư hệ thống, từ đây tay trái không gian, tay phải dị năng, tọa ủng chục tỷ vật tư!
Tần Ngạn một đường vượt mọi chông gai, hảo không dung tu luyện tới rồi chân tiên cảnh giới, mắt thấy liền có thể thăng cấp Tiên Tôn, lại bị chính mình bạn lữ cùng chính mình hảo huynh đệ liên khởi tay tới hại thân tử đạo tiêu.
Tiêu Lăng Hàn là một người đặc công, chỉ là hắn hảo hảo người ở trong nhà ngồi, họa từ bầu trời tới, một cái màu tím tia chớp đem hắn phích tới rồi dị thế giới.
Hắn xuyên đến một cái trùng tên trùng họ phế tài trên người, đương hắn được đến xứng đôi tu luyện công pháp sau từ đây phế tài biến thiên tài.